Home » Gioi-Tinh-Tam-Su
Nghị lực của nữ sinh mang thai với thầy gây xúc động lòng người
04:21 |(Chia Sẻ) - Dũng cảm chia sẻ sự bất hạnh của cuộc đời mình trên fanpage của trường Đại học kinh tế quốc dân, cô gái giàu nghị lực phải khiến nhiều người bật khóc.
"Chào các bạn, tôi là một K50 của NEU. Biết đến Confessions này cũng khá lâu rồi nhưng hôm nay tôi mới đủ can đảm chia sẻ về câu chuyện của cuộc đời mình. Mong những bạn gái, những ai đang lầm đường có thể một lần nhìn lại mà ra quyết định đúng đắn hơn.
Tôi đã từng là một đứa con ngoan, trò giỏi, được thầy cô yêu mến, bạn bè nể phục và bố mẹ thì hết sức chiều chuộng. Tôi ưa nhìn, năng động, lại luôn vui vẻ lạc quan. Từ bé đến lớn tôi luôn được bảo bọc kĩ lưỡng nên chẳng biết đến vất vả là gì. Có lẽ chính vì cuộc sống quá xuôi chèo mát mái ấy mà tôi cứ ảo tưởng cho mình là giỏi giang bản lĩnh lắm.
Sóng gió chỉ đến và thử thách cái bản lĩnh kém cỏi ấy của tô khi tôi bắt đầu lên lớp 9. Gia đình gặp biến cố lớn, bố mẹ và anh chị buộc phải vào Sài Gòn sinh sống, để tôi một mình ở nhà với ông bà một thời gian rồi chuyển vào sau.
Cuộc sống cũng không có gì đáng nói nếu tôi không gặp người đó. Khi ấy anh là thầy giáo trẻ mới chuyển về trường cấp 3 của tôi công tác, phụ trách ngay lớp tôi.
Tôi là lớp trưởng nên thường xuyên trao đổi với thầy về nhiều việc. Tôi quý thầy, coi thầy như người anh lớn của mình. Thầy cũng rất quý tôi, luôn quan tâm chăm sóc cho tôi từng chút một.
Có lẽ sự cô đơn, thiếu vắng tình cảm gia đình của tôi đã khiến thầy mềm lòng chăng? Còn với tôi, choáng ngợp trước sự hiểu biết, thâm trầm cùng sự dày dặn kinh nghiệm trong cuộc sống của thầy. Tôi nhanh chóng nghĩ đó là tình yêu.
Ngày qua tháng lại, sau bao lần thầy xuống nhà tôi kèm tôi học (tôi là thành viên duy nhất trong đội tuyển học sinh giỏi của thầy) thì chuyện gì đến cũng phải đến. Tôi hiểu điều đó có nghĩa là gì, tôi đã trở thành đàn bà ở cái tuổi 16 như thế.
Từ ngày đó trở đi, tôi yêu thầy bằng con tim non nớt và suy nghĩ ngô nghê của một đứa học trò. Cứ nghĩ sau này chỉ vài năm nữa thôi, chúng tôi sẽ có thể ở bên nhau một cách đường đường chính chính.
Tôi không phủ nhận là thời gian đó, mình đã hư hỏng đến như thế nào. Bởi ông bà tôi ở cách đó gần 2 cây, chỉ có mình tôi trông nhà, nên gần như tối nào thầy cũng qua và nói muốn kèm tôi học, nhưng sự thực là làm gì thì có lẽ mọi người đều đoán được.
Tôi như kẻ bị mù chỉ tin vào mình thầy, chỉ nghe lời duy nhất thầy, đáp ứng mọi yêu cầu của thầy, vì nghĩ rằng là tình yêu thì phải thế.
Tất cả chỉ thực sự sup đổ khi tôi mang thai. 16 tuổi, làm mẹ ở cái tuổi 16 ư? Tôi chưa từng nghĩ đến. Tôi nói chuyện với thầy, mong tìm ra cách giải quyết nào đó, nhưng đáp lại sự mong mỏi của tôi, thầy ráo hoảnh coi như đứa bé đó chẳng liên quan gì đến thầy.
Thầy phân tích cho tôi thấy, tốt nhất là tôi nên lặng lẽ bỏ đứa bé đi, đừng dại dột mà làm rùm beng mọi chuyện. Tôi hiểu những gì thầy nói, tôi biết thầy nói đúng. Ở vùng quê này thì ai tin được một thầy giáo đường hoàng, đạo mạo lại có thể làm cho một con bé (đã từng) rất giỏi giang man bầu cơ chứ?
Ai có thể chấp nhận được một đứa con gái như tôi? Tôi có trách thầy không? Có chứ. nhưng có lẽ tôi trách bản thân mình nhiều hơn. Tôi ngu ngốc và quá non dại, để bây giờ cái giá phải trả là quá đắt cho cái sự kém cỏi đó.
Sau khi nói chuyện với thầy xong, tôi chỉ cười nhạt và không bao giờ có ý định đến tìm thầy một lần nào nữa. Người đàn ông tôi từng nghĩ là tôi yêu, yêu bằng cả trái tim dại dột, u mê của mình, giờ chỉ còn là nỗi chán chường và thất vọng trong tôi.
Lấy hết can đảm, tôi kể với bố mẹ mọi chuyện. Gần như ngay lập tức, bố mẹ tôi bay ra Bắc.
Trái ngược với suy nghĩ của tôi, nhìn thấy tôi, bố mẹ chỉ khóc. Ngay khi nhìn những giọt nước mắt đang lăn dài trên khuôn mặt khắc khổ của bố mẹ, tôi mới ngỡ ngàng nhận ra tôi là đứa con bất hiếu đến nhường nào.
Rất nhanh sau đó, tôi chuyển trường vào Sài Gòn. Tôi ra đi trong lặng lẽ, không kịp chào tạm biệt cả những bạn bè thân, cũng không có cơ hội gặp lại thầy một lần nào nữa.
Thời gian mang bầu Sún (tên con trai tôi) là thời kì tôi đau khổ nhất. Học lớp 11 mà phải đến trường với cái bụng bầu vượt mặt, không phải nói chắc mọi người cũng đoán được phần nào tôi ê chề nhục nhã ra sao. Thật may khi ngôi trường tôi theo học đồng ý chấp nhận tôi, các bạn bè cũng không dò xét nhiều mà đỗi xử với tôi rất đúng mực.
Ở cái thành phố hoa lệ này, có lẽ họ cũng không quá bận tâm về một con bé mang bầu ở cái tuổi trẻ măng như thế. Gia đình tôi luôn khuyên tôi nên tạm nghỉ một năm, đợi sinh xong rồi tinh tiếp. Nhưng tôi sợ rằng khi tôi rời xa trường học, tôi sẽ sụp đổ. Tôi sợ hãi những khoảng thời gian nhàn rỗi của mình vì khi ấy, những kí ức về thầy, về quãng thời gian buông thả ấy cứ hiện lên giày vò và cắn xé tôi.
Tôi thương con tôi, tôi thương gia đình tôi, nên tôi lại càng phải cố gắng hơn gấp bội. Tôi chăm chỉ đi học ở trường, tập thể dục đều đặn, về nhà lại học tiếng Anh, nghe nhạc và cố gắng không để mình rơi vào trạng thái trầm cảm.
Quãng thời gian đó, nếu không có tình yêu của bố mẹ và anh chị, có lẽ tôi đã chẳng thể vượt qua được. Đến cuối năm lớp 11, tôi sinh bé Sún. Nếm trải nỗi đau đớn tột cùng ấy, tôi mới càng thấy trân trọng sinh mạng của mình, trân trọng gia đình và cuộc sống này nhiều hơn.
Thật may mắn, bé Sún lớn lên dù không có tình yêu của bố nhưng cũng rất ngoan ngoãn và kháu khỉnh. Con đáng yêu và rất quấn bà ngoại. Gia đình tôi tuyệt nhiên không bao giờ nhắc đến khoảng thời gian đó nữa, cũng không bao giờ hỏi tôi về thầy, về cha của Sún.
Nỗi vất vả khi làm một người mẹ đơn thân không phải ai cũng có thể hiểu, nhất là khi tôi lại làm mẹ ở cái tuổi quá trẻ như vậy.
Nhưng tôi biết mình không được phép mềm yếu, mình có gia đình bên cạnh, mình phải cứng cỏi lên để có thể chăm sóc được con. Thời gian đó, tôi tạm nghỉ học để ở nhà chăm sóc cho con cứng cáp hơn một chút.
Nhưng cuộc đời chưa chịu dừng lại ở đó, vào một buổi chiều, bố mẹ tôi đi làm về và bị tai nạn giao thông. Họ đột ngột qua đời. Khi đó, tôi đang học cuối năm 12 và bé Sún đã được gần 2 tuổi.
Không thể diễn tả được nỗi đau tột cùng của anh chị em tôi khi đột ngột mất đi 2 người thân yêu nhất ấy. Riêng với tôi và con, nó chẳng khác gì rơi xuống vực sâu mà không cách nào lên được.
Tôi đã làm khổ bố mẹ quá nhiều, chưa bù đắp được một ngày nào mà giờ bố mẹ đã vội ra đi. Bây giờ khi đang ngồi đây và viết những dòng này, tôi vẫn đang khóc. Nhưng không còn là giọt nước mắt yếu đuối của ngày ấy, tôi chỉ muốn cho bố mẹ thấy là tôi đã vượt qua nỗi đau đó như thế nào và sống ra sao, để bố mẹ có thể yên lòng .
Hết năm học lớp 12, tôi một mình đem con ra Bắc, mặc cho lời ngăn cản quyết liêt của anh chị. Nhưng tôi quyết tâm thực hiện mong mỏi của bố khi còn sống, đó là tôi có thể đỗ được vào trường đại học KTQD. Vừa chăm con, vừa ôn thi, đó là khoảng thời gian cơ cực gian khó nhất đối với một đứa con gái vốn chưa bao giờ phải chịu khổ về vật chất như tôi.
Tôi gửi con ở một nhà trẻ tư nhân, sáng đi dạy thêm, chiều đi chạy bàn, tối về nhà lại vùa chăm con vừa ôn thi. Ấy thế mà tôi cũng đỗ, đỗ vào ngành cao điểm nhất trường hẳn hoi. Ngày biết tin mình đỗ đại học, tôi ôm con ngồi khóc suốt cả một đêm. Cuộc sống của mẹ con tôi giờ sẽ đi tiếp về đâu đây?
Phòng trọ nghèo nàn, thiếu thốn đủ mọi mặt. Vậy mà trời thương con tôi vẫn lớn lên kháu khỉnh và khỏe mạnh. Con đáng yêu, nghe lời và sống rất tình cảm. Anh chị tôi thương em, bảo tôi để con cho anh chị nuôi vài năm cho đến khi tôi học xong, nhưng thằng bé quấn mẹ, không thể xa tôi được 1 tuần.
Vậy là tôi vừa đi học, vừa đi làm, vừa chăm con. Nhiều lúc nghèo đến mức tôi chỉ có thể ăn cơm trắng qua ngày, dành tiền mua sữa cho con. Con thiếu thốn, chưa bao giờ biết đến một bộ quần áo đẹp, chưa bao giờ được tôi đưa đi chơi. Vậy mà con không hề đòi. Có lẽ con cũng thương mẹ con vất vả và hiểu hoàn cảnh của mình nên rất yêu tôi. Nhiều đêm nằm ôm con, nghĩ về lời con trẻ thỉnh thoảng lại hỏi con không có bố hả mẹ, mà tôi ứa nước mắt.
Tôi cũng mong mỏi cho con một cuộc sống đủ đầy, một gia đình hoàn chỉnh, nhưng có lẽ chưa phải là lúc này. Tôi thương con tôi phải lớn lên dưới mái nhà trọ nghèo nàn chật chội, với sự bận rộn của mẹ, với thiếu thốn đủ đường. càng thương con, tôi lại càng điên cuồng lao đầu vào học và đi làm.
Vốn tiếng anh cũng khá nên tôi xin vào làm cho một công ty du lịch, đi tour quanh Hà Nội, nhận tiền típ từ khách du lịch nước ngoài. Tiền lương làm thêm và sự giúp đỡ của anh chị cũng đủ cưu mang mẹ con tôi chật vật đi hết 4 năm dài. 4 năm đó, công việc gì tôi cũng đã từng thử, có đêm chỉ ngủ 2,3 giờ đồng hồ. Từ gia sư, rủa bát thuê, chạy bàn, PG, đến bán hàng, phụ bếp, gì tôi cũng đã từng làm.
Và trong một lần đi gia sư, tôi đã gặp chị. Chị là mẹ của học sinh tôi dạy và cũng là một người mẹ đơn thân. Biết hoàn cảnh của tôi, chị thương lắm. Chị giúp đỡ tôi rất nhiều mà bây giờ tôi vẫn chưa sao trả nghĩa cho chị hết được.
Chị coi tôi như em gái, cho tôi vào làm trong công ty của chị, vô tình lại là nơi phù hợp với ngành nghề tôi đang học. Vậy là mới năm thứ 3 thôi, tôi đã có công việc với đồng lương đủ nuôi con mà không cần nhờ đến anh chị nữa.
Bây giờ, khi đã ra trường được 2 năm, nhờ sự cố gắng của bản thân và sự giúp đỡ của chị, tôi đã là trưởng bộ phận, đã có đủ tiền để nuôi con, thuê cho con một cái nhà tốt hơn, mua cho con hộp sữa tốt hơn.
Vì yêu cầu công việc, tôi cũng chú trọng đến ngoại hình nhiều hơn. Và ít nhất cũng đã trở thành một trưởng bộ phận năng động, trẻ trung, và xinh xắn như mọi người nhận xét.
Khi cuộc sống đang dần ổn định như thế thì tôi lại gặp lại thầy. Thầy xuất hiện trước mắt tôi một cách tình cờ khi thầy đưa cháu trai đến xin việc. Chúng tôi gặp nhau, nhanh chóng nhận ra nhau, rồi cũng nhanh chóng lấy lại vẻ bình thản để đối diện với nhau.
Hận thù trong lòng tôi sớm đã không còn. Tôi chỉ nhìn thầy như một người bạn đã quá lâu không gặp, không chút tò mò về cuộc sống của thầy, cũng không còn bất cứ cảm xúc nào nữa. Và khi đó, tôi biết rằng, tôi đã có đủ dũng khí để gạt lại quá khứ sau lưng mà sống tiếp."
Tâm lý 10 lí do không nên yêu đàn ông bằng tuổi
20:44 |NewTinVN – Vốn dĩ người ta thường nói Tình yêu là không phân biệt tuổi tác và thân phận, tình yêu không có khoảng cách nào cả. Nhưng trên thực tế thì không hẳn là như vậy. Đặc biệt là vấn đề tuổi tác. Yêu đàn ông bằng tuổi giống như bạn yêu một đứa trẻ vậy. Nên sau đây là 10 lí do để bạn nên yêu một người nhiều tuổi hơn mình
1. Phụ nữ thường mau già hơn đàn ông. Nên bạn đi cùng anh ấy mọi người sẽ dễ lầm tưởng là 2 chị em. Sự đẹp đôi thường ít có ở những cặp đôi bằng tuổi.
2. Nếu 2 người bằng tuổi nhau yêu nhau thì thường là quen nhau từ thời trung học. Yêu một khoảng thời gian dài như vậy sẽ rất dễ lâm vào trạng thái “bỗng dưng thấy chán nhau”. Tình yêu sẽ nhàm chán vô cùng.
3. Vốn dĩ đàn ông chậm trưởng thành hơn phụ nữ. Nên nếu như bạn có người yêu bằng tuổi thì rất khó có được cảm giác được người yêu chăm sóc và che chở. Mà thường bạn sẽ đóng vai trò là người bảo vệ anh ấy.
4. Tưởng tượng nhé. Khi bạn 26 tuổi, bạn sẽ nghĩ tới chuyện kết hôn. Nhưng 26 tuổi, với anh ấy mới chỉ là bắt đầu. Anh ấy có thể giãn độ tuổi kết hôn thêm 5 năm nữa. Nhưng nếu bạn không kết hôn ngay, thì chắc chắn sẽ muộn đấy.
5. Yêu người bằng tuổi thường xưng hô sẽ rất khó khăn. Bao giờ cũng sẽ có những ngượng ngùng ban đầu. Tuy nhiên vấn đề này không đáng kể bằng việc nếu ngày xưa 2 người chơi thân với nhau thì sẽ có lúc buột miệng “mày-tao” mà không suy nghĩ. Tin tôi đi, việc này là không tránh khỏi đâu.
6. Sẽ rất khó có chuyện anh ấy nhường nhịn bạn mà bạn sẽ là người phải nhường nhịn anh ấy. Đã nói đàn ông là trẻ con chậm lớn mà. Nếu bạn yêu một người hơn bạn 10 tuổi thì sẽ khác với người bằng tuổi bạn.
7. Yêu người bằng tuổi sẽ khó khăn hơn về mặt kinh tế khi kết hôn. Tưởng tượng nhé, nếu bạn yêu một anh chàng hơn bạn 5 tuổi, khi bạn tốt nghiệp đại học, bạn đi tìm việc làm trong khi anh ấy đã xây dựng sự nghiệp được một thời gian dài. Nếu tính tới chuyện kết hôn sau khi tốt nghiệp khoảng 3 năm, cả 2 đều có công việc tạm ổn và tự chủ tài chính. Như vậy sẽ dễ dàng hơn việc là 2 bạn cùng đi xin việc, cùng kiếm tiền từng chút một mà đôi khi không biết có thể có công việc ổn định không.
8. Bạn sẽ phải cạnh tranh với những cô nàng ít tuổi hơn anh ấy (hầu như là mấy em gái teen) trong khi những em ấy trẻ hơn bạn, ngây thơ hơn bạn, thậm chí xinh hơn bạn, trong khi anh ấy sẽ có được cảm giác che chở một cô gái mà khi ở bên bạn anh ấy rất cố gắng nhưng không thể
9. Bạn có khi nào nghĩ tới kinh nghiệm giường chiếu của anh ấy chưa? Tất nhiên việc này còn phụ thuộc vào yếu tố khác. Nhưng kinh nghiệm đôi khi phụ thuộc vào “thâm niên”.
10. Sẽ thế nào nếu 2 người chia tay ở tuổi 30? Bạn: vừa già vừa hết hạn. Anh ấy: đàn ông độc thân quyến rũ. Một sự bất công rất chính đáng.
Nhưng thực ra nói thế không có nghĩa là bạn không được yêu người bằng tuổi. Chẳng ai cấm bạn yêu bất kì một ai. Khi tình yêu đủ lớn thì không có khoảng cách nào được bảo vệ và không thể vượt qua.
Dù sao thì, tất cả mọi quan niệm về khoảng cách và ranh giới trong tình yêu, cũng chỉ để chứng minh là bạn đã dũng cảm thế nào thôi. Dũng cảm để yêu mà không hối tiếc.
NewTinVN - Theo Jessi Pham – Vtin
Giới tính - 5 sự hấp dẫn của gái hư
05:22 |Người ta thường nói, đàn ông thích gái hư và đàn bà dễ dãi, trong khi đó những người phụ nữ ngoan hiền đúng mực lại không được chú ý bằng.
Tuy nhiên, điều đấy không có nghĩa để chiếm được tình cảm của đàn ông phụ nữ phải tỏ ra dễ dãi. Ngược lại là khác, đàn ông thích theo đuổi và thử thách, vì vậy một người phụ nữ quá dễ dàng không đem lại được cho họ cảm giác chinh phục họ muốn có.
Trong bài viết này, tôi xin phân tích những yếu tố hấp dẫn của bad girls khiến đàn ông bị mê hoặc và hy vọng từ đó có thể giúp các cô gái ngoan trở nên thu hút hơn mà vẫn không phải mang cái tiếng xấu.
1. Cách ăn mặc
Những cô gái hư biết rằng ấn tượng đầu tiên và rất lớn của đàn ông về một người phụ nữ dựa vào vẻ bề ngoài. Vì vậy, họ chọn cho mình cách ăn mặc có thể tôn cơ thể của mình lên một cách hợp lý nhất.
Những chiếc quần bó sát vẽ nên đường cong tuyệt vời dưới hông và khoe ra hai chiếc đùi thẳng tuột hay một chiếc corset tạo nên điểm nhấn cho bộ ngực và chiếc eo thon có thể tạo lợi thế cho một cô gái hư từ trước cả khi họ phải mở miệng nói ra điều gì.
Phần lớn những cô gái muốn tạo cho mình hình ảnh gái ngoan ra đường với chiếc quần jeans quen thuộc hay những bộ váy mùa hè mát mẻ khi lượn phố cùng bạn bè. Những trang phục như vậy có thể thoải mái nhưng sẽ không khiến bạn nổi bật trong đám đông và mắt con trai.
Ngoan không có nghĩa là phải ăn mặc xấu. Thực sự, phụ nữ cần mạnh dạn hơn trong việc bày tỏ giới tính của mình.
2. Cách nói chuyện
Một cô gái hư thường khiến đàn ông theo đuổi vì câu trả lời của cô ta không chỉ là "không" hay "có", mà thường là những lời thách thức động chạm vào cái tôi của người đàn ông như "Nếu anh đàn ông hơn một tí nữa". Cô ấy thường cho đàn ông cảm giác rằng bản thân mình ngoài tầm với của họ ... nhưng chỉ một tí thôi.
Điều này làm động lực cho họ luôn cố gắng, và cũng là lý do tại sao những cô gái hư thường có rất nhiều cái đuôi bám theo mình.
Tuy nhiên mặt trái của điều này là họ luôn thường xuyên phải nuôi hy vọng những "cái đuôi" đấy, một công việc rất mệt mỏi và tốn thời gian.
3. Cách sống
Lối sống của một playboy với một cô gái hư giống nhau ở chỗ cuộc sống của họ như một chuyến phiêu lưu bí ẩn, khác hẳn cái guồng quay hàng ngày tẻ nhạt của "người bình thường".
Cuộc sống những cô gái ngoan chỉ gồm đi học, đi làm, đi chơi với bạn, còn gái hư làm những điều mình muốn khiến họ trở nên rất tự tin trong mắt đàn ông.
Tự do làm những gì mình muốn không phải là điều dễ làm, và đây là điểm nổi bật nhất của gái hư.
4. Cách giao tiếp
Bộ mặt của người đàn ông chính là người phụ nữ của họ.
Một cô gái biết nhẹ nhàng từ chối những gã đàn ông khác, đồng thời tự tin hạ gục những người phụ nữ bên cạnh, nhiệt tình trong các cuộc chơi, khéo léo trong công việc sẽ đề cao người yêu của họ lên rất nhiều.
Tất nhiên không phải cô gái hư nào cũng có khả năng này, nhưng những playette quen việc khuyến rũ đàn ông thường rất tốt trong những skills đấy.
5. Cách yêu
Gái hư thường có nhiều kinh nghiệm trong tình trường, biết cách đối xử với đàn ông, biết làm họ hạnh phúc, không làm họ mệt óc vì ghen tuôn hay quá bám, và đặc biệt là kinh nghiệm chăn gối của các nàng có thể làm đàn ông thỏa mãn.
Vậy gái hư thường thu hút đàn ông thế nào?
Thứ nhất, là những người đàn ông ham vui. Họ theo đuổi những người con gái hư như một điều gì đấy mình không thể có được. Bên cạnh đó, player cũng thích phụ nữ kiểu này, vì họ biết rằng khi hai bên đều hiểu luật của cuộc chơi nó sẽ làm hai người đến với nhau dễ dàng và thoải mái. Đồng thời, nó cũng làm cuộc chơi thêm thú vị. Còn một loại đàn ông nữa hay coi mình cao giá và không muốn đi lại với dạng coi gái được coi là "hư hỏng" này, nhưng trong thâm tâm luôn chỉ mong được 1 lần trải nghiệm.
Gái ngoan thường được những chàng trai hiền lành hơn tự biết mình không đủ trình "cân" những người phụ nữ nhiều kinh nghiệm. Đồng thời cũng là mục tiêu cho những gã tay chơi học đòi nhắm để ghi thành tích cho bản thân.
Con gái ngoan có thể khiến mình hấp dẫn hơn bằng cách tự tin thể hiện bản thân và trở nên thú vị hơn trong trò chơi tình cảm thay vì cố gắng giữ lấy cái hình ảnh "gái ngoan" để rồi trở nên tẻ nhạt và vô vị.
Chỉ cần một cô gái sống không buông thả và giữ mình, cô ấy vẫn đáng nhận được sự tôn trọng tuyệt đối từ mọi người xung quanh. Còn ai muốn chỉ trích bạn ư? Nhớ rằng bạn sinh ra không phải để thỏa mãn tất cả mọi người. Hãy luôn sống theo cách mình muốn để không phải hối tiếc điều gì.
Đàn ông không muốn một bad girl, cũng không muốn một good girl. Cái họ muốn nhất là 1 người phụ nữ flirty, khéo léo với người ngoài, nhưng chọn chung thủy với người mình yêu. Đó chính là một lady thực sự.
Nguồn: Wingman
Sự khác biệt - Gái Sài Gòn, trai Hà Nội
05:17 |Gái Sài Gòn muốn làm bạn với người yêu. Trai Hà Nội muốn trở thành chỗ dựa vững chắc cho người yêu.
1. Trong suy nghĩ của gái Sài Gòn, trai Hà Nội là những anh chàng với giọng nói ấm áp, bề ngoài lịch lãm - nhất là vào những ngày đông.
Trai Hà Nội nghĩ gái Sài Gòn là những cô nàng đỏng đảnh, vô tư và nghĩ gì nói nấy, thích gì làm đó.
2. Gái Sài Gòn năng động như chính mảnh đất nàng đang sống. Nàng sẽ dạo chơi cả ngày ngoài đường nếu không phải vướng bận học tập hay công việc. Sẽ mỉm cười với tất cả những người nàng gặp trên đường và đôi khi còn bắt chuyện một cách ngẫu nhiên, tình cờ.
Trai Hà Nội điềm đạm, chẳng mấy khi mỉm cười với người lạ. Nếu không có việc cần hoặc không nhất thiết phải ra đường, chàng sẽ ở nhà hoặc vào quán quen để nhâm nhi ly trà, tách cafe.
3. Gái Sài Gòn thích nhận quà. Không cần phải quà đắt tiền, nhưng nàng sẽ rất hạnh phúc nếu thường xuyên nhận được món quà của người đặc biệt dành tặng. Dù là một quả bóng bay thôi, nàng cũng sung sướng mà nhảy cẫng lên rồi có thể ôm hôn người ấy ngay lập tức.
Trai Hà Nội muốn tặng hoa. Chàng muốn ví người mình yêu đẹp như hoa và nghĩ rằng hoa là thứ xứng đáng nhất dành cho người ấy. Bởi thế mà mỗi tháng ở Hà Nội sẽ là một mùa hoa.
4. Gái Sài Gòn muốn làm bạn với người yêu. Có nghĩa là đơn giản hóa lý thuyết bình đẳng nam nữ. Nàng nói ra mọi quan điểm, suy nghĩ của nàng với người yêu và cũng muốn người yêu nàng làm vậy. Khó khăn cùng vượt qua, vui vẻ cùng hưởng thụ.
Trai Hà Nội muốn trở thành chỗ dựa vững chắc cho người yêu. Chàng sẽ dốc sức làm việc, lo tài chính để muốn người yêu mình được hưởng những thứ tốt đẹp, muốn người yêu cảm thấy an tâm và có cảm giác an toàn khi ở cạnh chàng.
5. Gái Sài Gòn thích trai Hà Nội. Vì sự khác biệt giống như hai nam châm trái chiều, sẽ hút lấy nhau một cách mạnh mẽ. Gái Sài Gòn muốn rằng nếu có cơ hội, sẽ quen một chàng trai Hà Nội để thử tận hưởng một cuộc sống trầm mặc trong ồn ào, có lẽ sẽ bình yên lắm.
Trai Hà Nội cảm thấy gái Sài Gòn thú vị, vì nhiệt huyết của nàng sẽ khiến cảm xúc của chàng bớt nguội lạnh. Nụ cười có nắng của một cô gái Sài Gòn sẽ khiến chàng trai Hà Nội bớt mệt mỏi vì nhịp sống bon chen ở đất Hà Thành.
Rồi một ngày nào đó, cô gái Sài Gòn sẽ hẹn gặp chàng trai Hà Nội để thực hiện hóa những cảm xúc ấp ủ bấy lâu. Chàng trai Hà Nội sẽ thử ôm cô gái Sài Gòn giữa phố đông người để thử cảm nhận xem có đúng là cô nàng có một trái tim rất nóng. Và rồi, biết đâu, họ sẽ yêu nhau.
NewTinVN
Giới tính - Nữ sinh Hà thành vờ mất tích, tống tiền gia đình để... cho trai
12:01 |(ĐSPL) - Lại một đêm vợ chồng bà Hồng ở ngõ Tr. (Đống Đa, Hà Nội) thức trắng vì đã 10 ngày đứa con gái độc nhất của họ mất tích không rõ lý do. Sáng hôm sau họ tìm đến công ty thám tử...
Tìm con trong nước mắt
Gia đình công chức, kinh tế khá, sống hòa thuận. Con gái duy nhất tên Đ. học lớp 11 tại một trường trung học trên đường Hai Bà Trưng. Đ. xinh đẹp, lớn trước tuổi, cá tính mạnh và không ham học. Bạn trai Đ. tên Tuấn đã bỏ học, mở cửa hàng điện thoại di động. Ông bà Hồng khuyên can nhưng họ vẫn yêu nhau.
Gần đây, bà Hồng có nghe Đ. kể, Tuấn nợ tiền và đang bị truy lùng. Đ. muốn bố mẹ giúp Tuấn tiền nhưng ông bà nói không thể... Đêm đó, Đ. bỏ đi cùng ba bộ quần jean, áo thun trắng, áo len xám cổ lọ, sơmi cotton đen và một chiếc balô.
Ngày thứ năm, Đ. điện về nhà nói vắn tắt: "Con đang chạy tiền giúp anh Tuấn". Tuấn lớn tuổi hơn Đ., đẹp trai, tinh ranh, chung tiền với hai anh trai (chưa vợ) mở cửa hàng ĐTDĐ ở phố Bà Triệu. Tuấn thường sử dụng ĐTDĐ, đi xe FX màu mận, thích đua xe. Đó là tất cả những gì ông bà biết...
Năm thám tử là Bình, Hậu, Tiến, Hải, Hoa được giao nhiệm vụ. Họ nhận định: Tuấn và Đ. đã thỏa thuận cùng bỏ trốn nhằm ép bố mẹ Đ. muốn con về phải cho Tuấn tiền. Trước mắt đề nghị gia đình bà Hồng đăng ký dịch vụ hiện số điện thoại, nếu Đ. gọi điện về nhà thì giữ số đó để khoanh vùng. Bà Hồng cần kiểm tra lại các điểm họ hàng quê quán Đ. có thể đến và tuyệt đối giữ bí mật việc thuê thám tử.
Các phương án cụ thể: Theo dõi cửa hàng điện thoại và nhà Tuấn. Trà trộn vào đám đua xe đêm cuối tuần tìm xe FX màu mận. Cuối cùng là tấn công vào điện thoại của Tuấn.
Tấm ảnh gã trai môi mỏng có ánh mắt sắc lạnh đầy mưu chước cho các thám tử hiểu rằng, nếu chậm chân họ sẽ là người vô tác dụng.
Hai người khách từ hiệu giặt là
Bốn ngày đêm làm xe ôm trực trước cửa hàng của Tuấn, thám tử Bình không thấy bóng dáng hắn, ngoài hai người anh trai. Bình liền sắm vai người buôn ĐTDĐ ở Phủ Lý (Hà Nam) lên Hà Nội tìm hàng để tiếp cận hai anh trai Tuấn. Gặp khách nhà quê, bọn họ mừng quýnh.
Trong hàng loạt loại điện thoại mà Bình muốn mua, những loại mà cửa hàng không có ngay, Bình càng làm ra vẻ "khát" nhất. Bất ngờ dò đến loại Siemens C 35i (loại lạc hậu, khó bán ở Hà Nội), Bình muốn mua 70 chiếc thì hai anh của Tuấn háo hức khác thường và nói với nhau: "Hôm nọ thằng Tuấn nói còn…". Chủ quán hẹn như đinh đóng cột với Bình rằng, mai kia quay lại đây sẽ có.
Như bắt được vàng, Bình nhất quyết nói chờ lấy ngay hôm nay, kể cả đặt tiền trước. Bình xin số điện thoại của người có hàng. Anh trai Tuấn đã cho ngay số của Tuấn và dặn chỉ nên nhắn tin. Như vậy, Tuấn đang ở Hà Nội và vẫn sử dụng điện thoại liên hệ với gia đình. Bình cắt thêm người theo sát hai anh của Tuấn, đồng thời nhắn tin hẹn gặp Tuấn để lấy hàng.
Mũi thứ hai đến gần khu nhà Tuấn. Sau khi tìm được nhà, theo dõi nhiều ngày không thấy Tuấn về, thám tử đóng vai người tiếp thị tiếp cận gia đình Tuấn. Đó là một gia đình rất nghèo ở phường Thanh Nhàn. Một anh trai Tuấn đang ngồi tù vì tội giết người. Anh em Tuấn đều là phần tử bất hảo. Tuấn đi đã nhiều ngày không về và điều ấy là bình thường.
Mũi đua xe không bắt được tín hiệu gì. Tin nhắn cho Tuấn không có phản hồi.
Một buổi chiều đang đi trên đường Nguyễn Trãi, thám tử Hậu chợt thấy có đôi trai gái đi ra từ hiệu giặt là có hình dáng giống Đ. - Tuấn. Họ bước lên xe hơi. Khi định thần, Hậu mất dấu xe. Không nhớ số xe, chỉ biết là xe Matiz. Nếu là bọn họ thì chỉ có thể đi taxi. Taxi Matiz mà không đeo đèn, không ghi điện thoại lên thành xe thì chỉ duy nhất có hãng Th.H.
Gọi cho hãng, Hậu nói: "Tôi có người nhà đi trên taxi đó vào giờ này, lấy khách từ đây… Xin hỏi trả khách ở đâu?". Thật may, taxi nói: "Khách về ngách 115 đường Pháo Đài Láng…". Ba nhóm trong vai sinh viên, lao công đi tìm nhà lập tức tràn vào tất cả ngõ ngách của con phố này. Hai thám tử chặn hai đầu phố đón rình.
Kỹ thuật tìm nhà là giá tiền cao thấp, điện nước, nhà rộng hẹp không quan trọng, mà cần thiết nhất là biết hàng xóm là ai, tử tế hay đáng sợ! Những nhà đầy người rồi thì vẫn vào xem, bởi: "Tôi có thể trả tiền cao gấp đôi". Sang ngày thứ ba thì một đôi trai gái mới thuê nhà được nửa tháng có dấu hiệu khả nghi nhất.
Sau khi mất nhiều giờ trực bên ngoài không hiệu quả, các thám tử quyết định đột nhập. Rất đơn giản: Gõ cửa tiến vào nhà và xin lỗi đã nhầm nhà. Tuy nhiên, gã thanh niên chỉ hơi hé cửa lộ 1/3 gương mặt trong nửa phút nên không ghi nhận được gì nhiều. Đến trưa, đôi trai gái đi ăn cơm. Các thám tử khẳng định 90% là đúng đối tượng. Để chắc ăn hơn, Hậu chạy vượt lên trước đôi trai gái, Bình đi sát phía sau đôi này và bất ngờ gọi giật giọng: "Tuấn ơi!".
Theo phản xạ, Tuấn quay ngoắt lại phía Bình. Bình thản nhiên không nhìn Tuấn mà nói thêm với Hậu: "Mày để giấy tờ xe ở nhà cho tao!" rồi cả hai vọt lên đi trước làm như một vụ trùng tên. Các thám tử khác tiếp tục quay phim, chụp ảnh và theo sát họ từng bước. Ông bà Hồng xem phim, ảnh đã xác nhận đúng là con mình.
Niềm vui đoàn tụ
Phần việc còn lại tuy đơn giản xong lại có tính quan trọng nhất, đó là sẽ đưa Đ. về nhà ra sao. "Công tác tư tưởng" đã được đặt ra: Ông bà Hồng cần bình tĩnh, không quát mắng, không kỳ thị Tuấn và hãy mở cho Đ. một hy vọng thực hiện nghĩa cử với Tuấn.
Buổi sáng, đôi trẻ ra phố Hàng Mành ăn sáng. Khi chuẩn bị đứng dậy, tình cờ Đ. nhìn thấy bố mẹ ngồi ăn gần đó. Ông bà nhẹ nhàng trách: "Sao không gọi điện cho bố mẹ đỡ lo, ăn xong rồi, các con sang uống nước. Có khó khăn gì cứ nói". Đ. trình bày ý muốn chia sẻ hoạn nạn với Tuấn. Tuấn ngồi im.
Một lúc sau, những người có uy tín trong họ hàng, những người Đ. quý nể cũng lần lượt có mặt khuyên, khó khăn thì giải quyết dần nhưng đừng bỏ nhà, bỏ học đi lang thang. Bà Hồng nói: "Tối nay về nhà nói chuyện. Nếu con không muốn ở thì đi, bố mẹ không ép"...
Đêm đó, ông bà Hồng đã cho Đ. nghe, xem lại các băng ghi âm, ghi hình về gia đình Tuấn. Phân tích âm mưu của anh em Tuấn và chấp nhận cho Tuấn 20 triệu đồng với điều kiện Đ. phải đi du học ở Úc. Cô gái tỉnh ngộ dần và thú thật, đã trực tiếp nhìn thấy Tuấn hít heroin. Tuấn đã vài lần rủ Đ. hít cùng cho đỡ nhớ nhà, đỡ căng thẳng… May mà Đ. định lần sau mới… thử.
Hôm tiễn con gái du học, bà Hồng nhìn thấy bức tranh vẽ những người nghiện ma túy vật vờ như hồn ma ghê rợn. Người mẹ rùng mình, đã có lúc đứa con duy nhất của mình chỉ cách những hồn ma ấy trong gang tấc!
Đưa được một người con trở về với gia đình cũng chính là các thám tử đã giúp một cuộc đời non trẻ thoát khỏi một cạm bẫy... Công việc này không hề dễ dàng. Nghề thám tử tư cũng đầy gian nguy…
Trâm Anh-DSPL
Tin Vip - Khát tình, nữ tỉ phú lấy tiền mua quan tài của mẹ cho bồ
11:57 |Mê muội vì yêu, người phụ nữ trẻ đã "trút" tất cả gia sản một đời phấn đấu để cung phụng cho người chồng "hờ" luống tuổi. Khi tiền hết, tình cũng tan, người đàn ông sau khi “giúp” chị thành kẻ không nhà liền cao chạy xa bay.
Nữ tỉ phú khao khát tình yêu
Lấy chồng từ thuở đôi mươi, cô gái Phan Thị Tố Na (33 tuổi, ngụ đường Hoàng Diệu, phường Tây Lộc, TP. Huế, tỉnh Thừa Thiên – Huế) cứ nghĩ cuộc đời từ đây sẽ luôn mỉm cười khi cô tìm được bến đỗ bình yên. Đứa con gái chào đời, cứ tưởng hạnh phúc sẽ được nhân đôi, vậy mà những mâu thuẫn nhỏ nhặt của cuộc sống vợ chồng đã phá nát tổ ấm gia đình một cách chóng vánh.
Cô ôm con về nhà mẹ với đôi bàn tay trắng. Hơn mười năm tất bật, tranh đua giữa thương trường, kinh qua đủ các lĩnh vực kinh doanh, cuối cùng Na cũng khẳng định được vị trí của mình giữa đất Cố đô với chuỗi những shop thời trang cao cấp.
Trong những ngày đi học lái xe, Na quen biết với một người đàn ông và hai người nhanh chóng trở thành bạn bè thân thiết. Dù có hơi luống tuổi, nhưng với vẻ ngoài điển trai, phong độ… y như “Việt Kiều”, người đàn ông nhanh chóng đánh gục Na và cả người thân của cô.
Nhưng oái oăm thay, trong khi Na không bị ràng buộc về hôn nhân thì anh lại cho rằng không thể ly hôn với vợ dù cả hai đã sống ly thân từ lâu, trái với “phong tục” nhà anh nên chỉ có thể sống chung với “vợ” ngoài giá thú.
“Mẹ anh ấy bị bệnh tim nên không thể để bà ấy xúc động mạnh. Anh ấy hứa đợi khi mẹ… qua đời, anh ấy sẽ ly hôn và cho tôi một danh phận rõ ràng”, Na chia sẻ, “nhưng ngặt nỗi mẹ anh ấy còn trẻ lắm và rất khỏe, nên tôi cũng chẳng mong chờ nhiều”. Cũng vì thế mà cả hai chính thức yêu đương và sống cảnh “già nhân ngãi, non vợ chồng” khi anh vẫn đang có vợ chính thức.
| Vì khao khát tình yêu, nữ tỉ phú lấy tiền mua quan tài của mẹ cho tình nhân |
Tuy chỉ là “chồng hờ”, “vợ hờ” nhưng gia đình Na lại coi anh như rể con trong nhà. Hành trình thay đổi cách xưng hô, từ chỗ gọi mẹ Na bằng “chị”, sang bằng “mẹ” của người đàn ông luống tuổi cũng chẳng mấy khó khăn, ngượng ngùng. Mẹ Na cũng nhanh chóng “hòa nhập” với thực tế, chấp nhận người con rể "hờ" chỉ chênh mình dăm tuổi. Với tấm lòng của người mẹ, chỉ cần con hạnh phúc là bà cảm thấy mãn nguyện trong lòng.
Mượn cả tiền mua quan tài của mẹ đưa cho người tình
Vốn ý thức được mình chưa phải là dâu con của “nhà người ta” nên Na hầu như không bao giờ sang nhà của người yêu. Trong khi đó, anh lại thường sang thăm hỏi gia đình Na vào những dịp cuối tuần hoặc lễ tết.
Lạ lùng hơn, sau này mẹ anh còn “thay đổi thái độ”, nhiều lần cùng chị gái anh sang nhà Na chơi. Mỗi lần như thế, mẹ và chị gái anh đều công nhận miệng Na là dâu con trong nhà, dù cả hai chẳng cưới hỏi gì. Có lẽ chính vì những khẳng định chắc nịch của người thân bên “nhà chồng” đã giúp Na sống hết mình, trải hết lòng và trải cả tiền để “vun đắp” tình cảm cùng anh.
Sau một thời gian ngắn “góp gạo thổi cơm chung”, Na mới biết được anh đang lâm vào cảnh bi đát, nợ nần chồng chất. Vốn tình cảm đã mặn mà, lại thương người lúc sa cơ lỡ vận nên nữ "đại gia" xứ Huế quyết định đứng ra gánh nợ giúp người tình.
Bao nhiêu tiền kiếm được, Na đều giấm dúi đưa cho người tình. Na còn thay mặt anh đứng ra vay mượn tiền của những người thân trong gia đình.
Ngay cả số tiền mẹ cô dành dụm cả đời cũng được con gái mượn để tiêu tốn cho người tình. “Số tiền ấy bà chắt chiu mấy chục năm nay để dưỡng già và để mua cái quan tài lúc về với tổ tiên, không ngờ vì thương con nên cũng mất sạch”, giọng người phụ nữ nghèn nghẹn khi nói đến người mẹ.
| Để rồi cuối cùng trở thành người "trắng tay" |
Cuối cùng, Na mang căn nhà đang ở ra thế chấp ngân hàng để giúp anh thoát một phần cơn hoạn nạn.
Tiền mặt cạn kiệt, nhà đã mang cầm cố, những người quen mặt bên “vợ” cũng đã mượn đến đồng xu cuối cùng, lúc này, người đàn ông phong độ bắt đầu nhắm đến đồ đạc nhà vợ. Đầu tiên là chiếc Honda SH của Na, sau khi mượn đi, anh đã mang thẳng vào tiệm cầm đồ đểcầm cố. Dù vô cùng tức giận, nhưng khi nghe những câu nói ân hận, những lời vỗ về, Na lại xuôi lòng tha thứ.
Thấy ngày ngày, ông chồng hờ phải đi lại bằng xe ôm cũng xót, Na lại đưa chiếc xe Honda SH khác trong nhà để anh thuận tiện đi lại. Cũng chỉ được 4 ngày, anh lại mang vào tiệm cầm cố. Cũng như lần trước, khi nghe những câu nói đầy ân hận của người tình cùng với sự “thành khẩn” vô bờ bến, lòng Na lại yếu đuối và xí xóa mọi lỗi lầm.
Có lẽ biết được điểm yếu của người yêu, nên sau mỗi lần “phạm tội”, anh cũng đều ra sức dỗ ngọt người tình. Kịch bản cũ tiếp tục lập lại với hai chiếc xe Vespa hiệu LX và Liberti trong nhà Na.
Sau khi tài sản cuối cùng của Na đã theo chân anh "đội nón" ra đi, ngay cả số tiền 10 triệu đồng cuối cùng còn lại trong ví dùng để mua thức ăn cũng bị người đàn ông này móc sạch. Từ đây, “người đàn ông phong độ” ngày nào cũng lặn mất dấu.
Khi điện thoại không liên lạc được, tìm đến nhà cũng không ai biết anh đã đi đâu, người phụ nữ này mới nhận ra bấy lâu nay mình chung sống với kẻ "đào mỏ" thứ thiệt mà không hay biết.
Vác đơn đi kiện chồng "hờ"
Trắng tay. Không dưng lại phải gánh thêm một đống nợ mà mình từng đứng ra vay mượn giúp người tình, giờ đã đến lúc phải trả, hoảng loạn, bế tắc, Na đành phải sang các tiệm thời trang cho chủ khác lấy tiền trả nợ và để có tiền sống cầm hơi qua ngày. Đang sống trong cảnh sung túc, bỗng chốc thành kẻ không nhà ra ở trọ, ngay cả chiếc xe để đi lại cũng không có, Na như rơi thẳng xuống địa ngục.
Trong một đêm mưa gió, sau khi mệt mỏi vì tìm kiếm gã chồng "hờ" trong điên dại, Na đã ra con sông gần nhà với ý định trầm mình để giải thoát. Nhưng đứng trước dòng sông cuộn cuộn chảy, Na chợt tỉnh ngộ. Trốn tránh có ích gì, khi đẩy gánh nặng sang vai người thân. Nếu không có cô thì mẹ già, em dại và đứa con thơ ai sẽ lo?. Ý nghĩ về gia đình đã cứu cô thoát khỏi lòng sông trong đêm mưa gió ấy.
Gom chút sức tàn, Na đã lê từng bước về nhà. Sau 4 tháng nhốt mình trong phòng tự dằng xé bản thân, cuối cùng cô cũng thoát ra được khỏi vỏ ốc và vạch kế hoạch để “đòi” lại tiền, dẫu biết là rất khó khăn, bởi dân gian vẫn nói “bắc thang lên hỏi ông trời…”.
Na cho biết, sau khi lục tung cả thành phố Huế, mới biết anh đã vào Nam, nhưng chẳng biết chính xác là ở đâu. Người “chị chồng” trước nay vẫn coi cô như là người em dâu trong gia đình giờ cũng tỏ ra lạnh nhạt. Na quyết định gửi đơn cầu cứu đến các cơ quan chức năng nhờ can thiệp.
Đến lúc này, bà chị chồng mới “mời” Na sang “nói chuyện”. Sau khi vuốt ve, dỗ dành rút đơn kiện không thành, bà chị này liền giở giọng đe nẹt, dọa nạt, thách thức “cứ ngon thì gửi đơn kiện, xem có làm gì được, hay lại thêm nhục”.
Trong khi bà chị tỏ ra mạnh miệng thì anh có vẻ cũng sợ công an “sờ gáy”. Ít ngày sau khi Na đâm đơn kiện, anh liền nối ngay liên lạc với gia đình cô. Không gọi cho người tình để vỗ về an ủi hoặc van xin tha thứ, anh lại gọi cho mẹ Na nhờ bà khuyên giải con gái. Anh cũng không còn gọi “mẹ” xưng “con” ngọt ngào như trước mà chuyển sang một “chị”, hai “em”. Anh nhờ mẹ Na khuyên nhủ con gái rút đơn kiện lại và một mực khẳng định mình “không hề chạy trốn, chỉ là đi xa để thu xếp công việc, sẽ quay về để trả nợ”.
Dù rất giận gã con rể "hụt", nhưng biết con gái vẫn còn chút lo lắng cho người yêu, nên mẹ Na yêu cầu anh gọi cho Na. Anh thẳng thừng bảo là không nhớ số của “vợ” nên không gọi được, sau đó người đàn ông này cúp máy và tiếp tục biệt vô âm tín. Sau khi nghe chính mẹ kể lại sự “nhẫn tâm” của người yêu, Na mới thật sự tỉnh mộng hoàn toàn.
Trong căn nhà nhỏ lụp xụp gia đình Na vừa chuyển về ở trọ, khác với bức ảnh trên tường với khuôn mặt xinh tươi và nụ cười quyến rũ của người đàn bà mới qua tuổi 30, người phụ nữ ấy giờ gầy guộc, đôi mắt sâu hun hút vì thiếu ngủ, trên trán và khóe mắt cũng hằn lên nhiều vết nhăn do suy nghĩ nhiều. Có lẽ, giờ đây khi trắng tay, cô mới thấm thía hết sự u mê vì tình của bản thân. Và hẳn, chị sẽ nghĩ mãi về câu nói “giá như…”, “giá như…”.
Thông tin từ cơ quan điều tra cho biết, vụ việc đang trong quá trình điều tra làm rõ.
Chú Ý - Thiếu nữ dùng kế vạch mặt bọn buôn người
11:52 |Sau gần nửa năm lưu lạc, N giả bộ muốn về Việt Nam để kéo chị gái cùng sang bán dâm nên được Vinh đồng ý. Và ngay sau khi về nước, nạn nhân này đã làm đơn tố cáo ổ nhóm buôn người.
Trước tòa, Lê Thành Vinh (tức Ngọc, SN 1968, trú ở tập thể Mai Hương, phường Bạch Mai, Hai Bà Trưng) trần tình, đối tượng không lừa gạt để mua bán các thiếu nữ làm gái mại dâm. Việc làm của đối tượng chỉ là giúp đỡ các nạn nhân vì gia cảnh họ rất khó khăn. Đồng thời, bị cáo đổ thừa cho đồng bọn và các bị hại chấp nhận đi bán thân để kiếm tiền.
Lê Thành Vinh (bên phải) cùng đồng phạm tại tòa |
Cùng với Lê Thành Vinh, tại phiên tòa hôm qua (2-1), Vũ Trí Duy (SN 1993, trú ở xã Trí Yên, Yên Dũng, Bắc Giang) cũng bị VKSND TP Hà Nội cáo buộc vào tội “Mua bán người”, quy định tại khoản 2, Điều 119-BLHS.
Trái với lời khai của “mẹ mìn”, tài liệu truy tố xác định, trước khi móc ngoặc với bạn của con trai để buôn người, Vinh từng có thời gian sống bên Trung Quốc, sau đó chung sống như vợ chồng với người đàn ông nước ngoài.
Cuối tháng 11-2011, đối tượng về Việt Nam thăm nhà và đón con trai sang Trung Quốc chơi. Biết Đỗ Văn Quý (SN 1993, ở Lạng Giang, Bắc Giang) chơi thân với con trai mình và cũng muốn sang nước láng giềng chơi nên Vinh đồng ý ngay. Sau đó, Vinh bảo Quý tìm các cô gái trong nước đưa sang bên kia biên giới làm gái mại dâm sẽ được trả tiền công.
Cuối tháng 12-2012, Quý rủ Vũ Trí Duy cùng liên kết làm ăn. Thông qua một người bạn, Quý và Duy đã làm quen với Nguyễn Thị N (SN 1994), cùng ở Bắc Giang. Tiếp đến, hai đối tượng dụ dỗ N sang Trung Quốc bán quần áo với lương tháng 5 triệu đồng. Tưởng thật, thiếu nữ này lập tức đồng ý.
Tuy nhiên, ngay khi gặp Vinh, N liền bị đối tượng cùng đồng bọn ép đi bán dâm. Quá trình điều tra, bị hại trình bày ban đầu cô phản kháng quyết liệt, song không thể nào thoát khỏi đám “ma cô”. Vì thế cô quyết định phải tỏ ra “ngoan ngoãn” và biết chấp nhận số phận thì mới có cơ hội thoát khỏi cuộc sống nhơ nhớp.
Sau gần nửa năm lưu lạc, N giả bộ muốn về Việt Nam để kéo chị gái cùng sang bán dâm nên được Vinh đồng ý. Và ngay sau khi về nước, nạn nhân này đã làm đơn tố cáo ổ nhóm buôn người.
Không chỉ lừa gạt, rồi bắt cô gái nêu trên phải bán thân, đầu năm 2012, Lê Thành Vinh đã cùng đồng bọn ép hai cô gái khác hàng ngày phải đi “mua vui” cho hàng trăm đàn ông ở nước ngoài. Các nạn nhân này là Hà Thị H và Hà Thị A cùng ở Bắc Giang.
Lần phạm tội ấy, Quý và Duy cũng giở trò gạ gẫm hai thiếu nữ đồng hương sang Trung Quốc bán quần áo sẽ có thu nhập cao. Thế nhưng ngay sau khi vượt biên sang bên đó, H và A lại bị Vinh bắt đi “tiếp” hàng chục lượt khách mỗi ngày.
Ngoài ra, trong tháng 5-2012, Lê Thành Vinh còn móc ngoặc với một số đối tượng khác (chưa rõ lai lịch) lừa hai cô gái khác đưa sang Trung Quốc và ép họ mua bán dâm. Nhưng đến thời điểm hiện nay, do chưa xác định được các bị hại này và chưa bắt được Đỗ Văn Quý nên cơ quan tố tụng quyết định tách rút hồ sơ, xử lý sau.
Tại tòa, ngoài thừa nhận nội dung cáo trạng truy tố, Vũ Trí Duy thừa nhận, cả hai lần lừa bán 3 nạn nhân sang Trung Quốc đều do Vinh khởi xướng và “đạo diễn”. Bị cáo và Đỗ Văn Quý sẽ không thể lừa gạt các bị hại nếu Vinh không đứng ra trả tiền công 15 triệu đồng/người và sau đó bắt các thiếu nữ đi bán dâm.
Cơ quan truy tố cho rằng mặc dù Lê Thành Vinh quanh co, chối tội, song căn cứ vào lời khai của bị hại và lời khai đồng bọn vẫn có đủ cơ sở để xác định các bị cáo đã phạm vào tội “Mua bán người” như nội dung cáo trạng. Từ đó đại diện VKS giữ nguyên quan điểm truy tố.
Sau cùng, tòa cho rằng hành vi của hai bị cáo là rất nguy hiểm đối với xã hội vì không chỉ xâm phạm đến quyền bất khả xâm phạm về thân thể, quyền tự do của con người được pháp luật bảo vệ mà còn xâm phạm đến danh dự, nhân phẩm của các bị hại. Với nhận định ấy, HĐXX sơ thẩm TAND TP Hà Nội lần lượt quyết định tuyên phạt Lê Thành Vinh, Vũ Trí Duy 12 năm và 10 năm tù giam, theo đúng tội danh bị truy tố.
Cảnh Báo - Lời khai bệnh hoạn của trùm web sex
22:00 |Bản tóm tắt này không có sẵn. Vui lòng
nhấp vào đây để xem bài đăng.
Read more…
Tâm Lý - "Vũ khí" càng lớn có phải càng sướng?
21:30 |Theo quan niệm của nhiều người, "chuyện yêu" được xem là bí mật riêng nên họ rất ngại hỏi bạn bè, người thân và cả bác sỹ chuyên khoa. Đa số các đôi đều thu thập kinh nghiệm bằng cách tự tìm tòi, đọc sách báo hoặc nghe loáng thoáng ở đâu đó.
Có rất nhiều lời đồn xung quanh chuyện phòng the và bạn nên xác minh thực hư thế nào rồi mới thực hành. Vì khi thực hiện sai, bạn có thể khiến chuyện ấy trở nên lệch lạc và có khi ảnh hưởng đến hạnh phúc gối chăn của mình.
Chính vì thế, trước khi áp dụng bất kỳ "chiêu thức" nào, hãy tìm hiểu thật kỹ đã nhé, ví dụ như những điều dưới đây chẳng hạn:
Màn dạo đầu vô cùng quan trọng
Thời nay, các Eva trở nên dạn dĩ hơn trong "chuyện yêu". Họ cho rằng màn dạo đầu đầy cảm xúc thì mới có thể lên đỉnh được.
Sự thật là: Không thể phủ nhận vai trò của khúc dạo đầu, nhưng nếu mất quá nhiều thời gian cho nó, bạn sẽ trở nên căng thẳng hơn. Không có một quy luật nào trong chuyện gối chăn cả, đôi khi một kiểu "đánh nhanh, rút gọn" lại có thể lưu lại nhiều cảm xúc hơn.
Xuất tinh ngoài có thể tránh thai an toàn
Nhiều nam giới cho rằng nếu họ không gửi "tinh binh" đến gặp trứng thì vợ không thể nào thụ thai. Vì thế, được coi là biện pháp tránh thai đơn giản, hiệu quả à không hề tốn kém.
Sự thật là: Các Adam không thể kiểm soát 100% cảm xúc để thu "vũ khí" đúng thời điểm. Khi gần gũi, các chàng cũng có thể khiến một ít "tinh binh" vượt ra ngoài tầm kiểm soát. Vì thế, cách ngừa thai này không đạt hiệu quả 100%. Bạn và chồng nên áp dụng biện pháp tránh thai khác.
Chưa kể đến việc nếu thường xuyên xuất tinh ngoài có thể khiến các quý ông gặp vấn đề với rối loạn cương dương hoặc hao tổn sinh khí... Đây hoàn toàn không phải là cách hay như các chàng tưởng đâu nhé.
"Vũ khí" càng lớn... càng sướng
Vấn đề kích thước luôn là nỗi ám ảnh của các chàng. Không ít người bỏ tiền để tìm thuốc thần kỳ nhằm cải tạo kích thước "cậu nhỏ" với mong muốn làm hài lòng vợ hoặc người tình.
Sự thật là: Chuyện "yêu" chủ yếu vẫn là sự hòa hợp giữa vợ và chồng. Vì thế, nếu chỉ lo cho kích thước mà bỏ qua các động tác khơi gợi cảm xúc với đối tác thì "thiên đường sẽ mãi là giấc mơ". Bạn có thể tìm hiểu vùng nhạy cảm khác trên cơ thể như ngực, tai, cổ… để đưa bạn đời "lên đỉnh" nếu không tự tin với "vũ khí" của mình.
Đàn ông có thể làm "chuyện ấy" mọi lúc, mọi nơi
Do nam giới hay chủ động trong "chuyện ấy" nên đa phần phụ nữ nghĩ rằng chàng có thể "yêu" mọi lúc, mọi nơi.
Sự thật là: Điều này chỉ thích hợp cho những chàng trai tuổi 18 và lần đầu tiên tiếp xúc với phụ nữ. Đối với những người trưởng thành, có nhiều thứ khác chi phối họ như công việc, giao tiếp, bạn bè hơn là chuyện phòng the. Do đó, nếu đang mệt mỏi vì công việc thì chàng có thể khước từ ngay sự gợi ý không đúng lúc của bạn. Và chị em đừng lấy làm xấu hổ hoặc suy nghĩ lung tung nếu bị chàng từ chối nhé.
Phụ nữ không thích... phim "con heo"
Theo tư tưởng Á Đông, phụ nữ luôn kín kẽ trong chuyện "yêu" nên họ sẽ không thích các thể loại sex "bẩn" như: xem phim "con heo", đọc sách khiêu dâm, dùng ...
Hãy mạnh dạn đề xuất với nàng những điều bạn muốn làm
Sự thật là: Không phải phụ nữ nào cũng thích rải hoa hồng trên giường và "yêu" trong khung cảnh lãng mạn. Mỗi người có sở thích khác nhau miễn sao họ đạt được khoái cảm. Vì thế, bạn cứ thử cho nàng tiếp cận với những điều mà bạn muốn, biết đâu sự thay đổi mới mẻ này sẽ giúp bạn và nàng gắn kết với nhau hơn.
AloBacsi.vn
Theo Kiến thức gia đình












